Bố mẹ là những người không hiểu con, không tôn trọng con. Bố mẹ luôn quyết định thay con. Từ nhỏ, Suti đã muốn giúp bố mẹ làm việc nhà, nhưng mẹ nhớ là mẹ đã gạt phắt cái ý định đó đi. Và mẹ thấy mình đã sai lầm trong việc này.
Mẹ nhìn thấy con của mẹ lóng ngóng nhặt rau trong khi nước luộc rau đã sôi . Mẹ sốt ruột giục con nhanh lên. Càng giục, con càng cuống. Thế là lần sau mẹ không cho con làm cùng nữa. Chỉ vì muốn có bữa cơm nhanh một vài phút. Mẹ vô tình tước đi giây phút quý báu mà mẹ có thể hỏi han con những việc con đã trải qua trong ngày. Con vô tình làm vỡ vài cái bát mẹ cất công mua tận ở bên Bát Tràng, mẹ xót của. Mẹ vô tình nói : Con không làm được việc gì ra hồn cả. Con ra ngoài kia đi !
Mẹ thoảng thấy gương mặt con buồn. Mẹ không hiểu rằng : Dạy con làm việc nhà là cách để con thể hiện trách nhiệm với cuộc sống của chính bản thân con. Dạy con làm việc nhà cũng cần phải kì công và kiên trì. Mẹ là người mẹ tối khi không có nổi sự kiên trì với đứa con bé bỏng. Mẹ không lường trước được rằng nếu không dạy con và để con làm việc nhà, sau này, bố mẹ già đi, con đi học xa, đi làm xa thì lái gì có ai giúp được con ngoài chính bản thân con. Đó là chưa kể mẹ thấy rất nhiều bạn thông minh sáng lạn nhưng do được ba mẹ chiều quá thì chỉ coi mình là vũ trụ, không biết thương bố mẹ, và cũng chẳng biết thương chính bản thân minh. Mẹ không hiểu rằng, ở lứa tuổi mầm non các con làm việc nhà với mục đích chơi là chính. Còn ở lứa tuổi Suti bây giờ, làm việc nhà là cơ hội để con học tập. Dạy con làm còn mệt hơn mẹ tự làm.
Bố mẹ không hiểu rằng khi con làm việc nhà, tay chân con cứng cáp hơn, cầm bút dễ dàng hơn. Khi làm việc nhà buộc phải quan sát nhiều, động não nhiều thì lúc ngồi vào bàn học tư duy cũng nhanh hơn.
Bố mẹ không hiểu rằng mình đã vô tinh không cho Suti được sai lầm. Trong cuộc đời này không ai suôn sẻ mọi việc hết cả. Nếu không biết rút kinh nghiệm từ những việc nhỏ thi sao ta biết rút từ việc lớn.
Mẹ nhìn thấy con của mẹ lóng ngóng nhặt rau trong khi nước luộc rau đã sôi . Mẹ sốt ruột giục con nhanh lên. Càng giục, con càng cuống. Thế là lần sau mẹ không cho con làm cùng nữa. Chỉ vì muốn có bữa cơm nhanh một vài phút. Mẹ vô tình tước đi giây phút quý báu mà mẹ có thể hỏi han con những việc con đã trải qua trong ngày. Con vô tình làm vỡ vài cái bát mẹ cất công mua tận ở bên Bát Tràng, mẹ xót của. Mẹ vô tình nói : Con không làm được việc gì ra hồn cả. Con ra ngoài kia đi !
Mẹ thoảng thấy gương mặt con buồn. Mẹ không hiểu rằng : Dạy con làm việc nhà là cách để con thể hiện trách nhiệm với cuộc sống của chính bản thân con. Dạy con làm việc nhà cũng cần phải kì công và kiên trì. Mẹ là người mẹ tối khi không có nổi sự kiên trì với đứa con bé bỏng. Mẹ không lường trước được rằng nếu không dạy con và để con làm việc nhà, sau này, bố mẹ già đi, con đi học xa, đi làm xa thì lái gì có ai giúp được con ngoài chính bản thân con. Đó là chưa kể mẹ thấy rất nhiều bạn thông minh sáng lạn nhưng do được ba mẹ chiều quá thì chỉ coi mình là vũ trụ, không biết thương bố mẹ, và cũng chẳng biết thương chính bản thân minh. Mẹ không hiểu rằng, ở lứa tuổi mầm non các con làm việc nhà với mục đích chơi là chính. Còn ở lứa tuổi Suti bây giờ, làm việc nhà là cơ hội để con học tập. Dạy con làm còn mệt hơn mẹ tự làm.
Bố mẹ không hiểu rằng khi con làm việc nhà, tay chân con cứng cáp hơn, cầm bút dễ dàng hơn. Khi làm việc nhà buộc phải quan sát nhiều, động não nhiều thì lúc ngồi vào bàn học tư duy cũng nhanh hơn.
Bố mẹ không hiểu rằng mình đã vô tinh không cho Suti được sai lầm. Trong cuộc đời này không ai suôn sẻ mọi việc hết cả. Nếu không biết rút kinh nghiệm từ những việc nhỏ thi sao ta biết rút từ việc lớn.