Bạn có muốn kết hôn người mà ba mẹ bạn cực lực phản đối hay không?

Bạn có muốn kết hôn người mà ba mẹ bạn cực lực phản đối hay không?

Ngoại trừ mẹ tôi ra thì cha, ông bà nội ngoại, cô dì chú bác , thậm chí cả những người bạn thân thiết nhất đều vô cùng phản đối.
Nhưng chúng tôi vẫn kết hôn, và tôi không hối hận.
Tôi là con gái duy nhất trong một gia đình có cha mẹ làm kinh doanh ở Bắc Kinh, trình độ cao học. Chồng tôi là bạn cùng trường, xuất thân từ một gia đình kiếm sống bằng nghề trồng trọt dâu tây tại một miền quê ở tỉnh Sơn Đông.
Tôi được nhận xét là có ngoại hình đẹp, còn anh thì nhan sắc tầm thường. Tôi cao 1m71, anh cao 1m77. Trừ mẹ ra, tất cả mọi người đều cho rằng chúng tôi không xứng đôi, chẳng ai coi trọng chúng tôi cả. Họ nói rằng ngoại hình của chúng tôi không tương xứng, gia đình không môn đăng hộ đối, nói anh và tôi có sự cách biệt về quan điểm sống, nhưng tôi là một người cố chấp, tôi đã nhận định, vậy thì chỉ có thể là anh.
Đến nay chúng tôi đã kết hôn được 10 năm. Anh đã dùng hành động để chứng minh, lựa chọn của tôi là đúng.
Năm nhất đại học chúng tôi quen biết nhau, bởi vì bạn cùng phòng của tôi và bạn cùng phòng anh học học chung lớp cấp 3. Lần đầu cùng đi ăn chung, tôi đã thấy anh đúng là một người rất thú vị.
Năm hai thì chúng tôi ở bên nhau, năm ba tôi muốn dẫn anh về gặp cha mẹ. Cha tôi vừa nghe tới xuất thân của anh đã lắc đầu không đồng ý. Mẹ tôi phải thuyết phục cha, cứ thử gặp mặt một lần xem thế nào.
Trong suốt bữa ăn, mặc cho cha tôi luôn cố tình gây khó dễ, anh đều nhẫn nhịn. Sau khi anh về, tôi và cha đã cãi nhau một trận to.
Buổi tối tôi trở về trường tìm anh nhưng anh lại tránh mặt, khiến tôi phải liên lạc với bạn cùng phòng của anh phối hợp tác chiến lừa anh ra. Tôi có thể nhìn được, anh vô cùng buồn bã. Vì muốn thể hiện sự quyết tâm của mình với cha mẹ, tôi đã trao lần đầu của mình cho anh.
Sau nay mẹ hỏi tôi, không phải là cậu ta thì không được hay sao? Tôi nói phải. Kỳ nghỉ năm 3, mẹ dẫn tôi về quê anh, muốn âm thầm nghe ngóng xem cha mẹ anh ở quê sống như thế nào. Sau đó lại tới trường cấp 2, cấp 3 cũ, thông qua thầy cô và bạn học để hỏi thăm về anh.
Chồng tôi ở quê nhà quả thực rất có tiếng tăm, bởi vì anh là người duy nhất ở đây đỗ được vào trường đại học top 2.
Cha mẹ anh cũng có tiếng hiền lành đức độ, rất được yêu quý. Thầy cô giáo và các bạn học đều rất tán thưởng và công nhận nhân phẩm của anh. Đặc biệt là giáo viên chủ nhiệm cấp 3, nhắc đến anh khiến ông không khỏi tự hào, chẳng tiếc lời khen ngợi.
Trên đường về nhà, mẹ nói với tôi bà sẽ không phản đối. Còn phía cha, cứ để mẹ lo.
Sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, chồng tôi quay về công tác ở một doanh nghiệp trung ương. Cùng năm đó, chúng tôi kết hôn.
Chỉ trừ một chiếc nhẫn, còn lại cái gì tôi cũng không cần. Tiền tổ chức đám cưới ở Bắc Kinh là nhà tôi bỏ ra, còn đám ở quê chồng thì nhà anh lo. Sau khi nhận giấy chứng nhận kết hôn, bố mẹ chồng đưa cho tôi toàn bộ số tiền mà ông bà có nhưng tôi không nhận.
Sau khi lấy nhau, cha tôi vẫn còn thành kiến về anh nên chúng tôi lại chuyển tới một căn hộ khác sống riêng.
Năm thứ 2 tôi mang bầu, mẹ chồng tới thăm nom, chăm sóc tôi rất tốt. Bất kể mâu thuẫn to nhỏ nào giữa hai chúng tôi, mặc kệ ai sai ai đúng, người bị ăn mắng vẫn cứ là anh.
Mang thai tới tháng thứ 6, buổi tối tôi cùng mẹ chồng ra ngoài đi dạo. Đến khi trở về, lại bất ngờ phát hiện cha tôi và chồng đang cùng ngồi đàm đạo nhân sinh. Từ sau khi chuyển ra riêng, quan hệ giữa ông và chồng tôi trở nên tốt đẹp hơn, ông cũng dần dần thừa nhận anh, vào lúc anh hoang mang lạc lối, cha sẽ giúp anh chỉ điểm đôi điều.
Còn về mẹ tôi, bà coi anh như con trai ruột luôn rồi. Bởi vì anh thường xuyên đi làm mà không ăn sáng nên bà đặc biệt mời về một bảo mẫu chuyên nấu đồ ăn sáng cho anh.
Kết hôn 10 năm, con gái chúng tôi đã được 8 tuổi, anh chưa từng khiến tôi thất vọng một lần.
10 năm bên nhau, anh vẫn yêu thương tôi như ngày đầu, tình nồng ý đậm.
Giờ đây sự nghiệp của anh ngày một thăng hoa, sáng rõ như mặt trời ban trưa.
Đứng trước mọi chiêu trò dụ hoặc quyến rũ của những cô gái trẻ, anh không hề xiêu lòng mà thẳng thừng từ chối.
Mấy hôm trước là sinh nhật anh, anh uống say mèm, nói với mẹ tôi: “Mẹ, mẹ có hài lòng về con không? Con không làm mẹ thất vọng chứ?”. Thế rồi anh lại ôm tôi, nói: “Bà xã, không một giây một phút nào anh dám nơi lỏng, anh chỉ sợ, người ta sẽ nói em lựa chọn sai rồi.”.

Bình luận