Nụ Hôn Của Sói
Chương 24: Đàm phán (Đầu)
- Chương 1-1: Mở đầu
- Chương 1-2: Không thể quay đầu lại
- Chương 2: Mối thù giết cha (Đầu)
- Chương 3: Mối thù giết cha (Kết)
- Chương 4: Nhân duyên nghiệp chướng (Đầu)
- Chương 5: Nhân duyên nghiệp chướng (Kết)
- Chương 6: Hoa không kết quả (Đầu)
- Chương 7: Hoa không kết quả (Kết)
- Chương 8: Tình yêu giấu kín
- Chương 9: Phòng thẩm vấn
- Chương 10: Nụ hôn đầu đời (Đầu)
- Chương 11: Nụ hôn đầu đời (Kết)
- Chương 12: Trốn chạy (đầu)
- Chương 13: Trốn chạy
- Chương 14: Nắm chặt bàn tay (Đầu)
- Chương 15: Nắm chặt bàn tay (Tiếp theo)
- Chương 16: Nắm chặt bàn tay (Kết)
- Chương 17: Cầu vồng trong đêm
- Chương 18: Cầu vồng trong đêm (Kết)
- Chương 19: Đối đầu (Đầu)
- Chương 20: Đối đầu (Kết)
- Chương 21: An Dĩ Phong (Đầu)
- Chương 22: An Dĩ Phong (Tiếp theo)
- Chương 23: An Dĩ Phong (Kết)
- Chương 24: Đàm phán (Đầu)
- Chương 25: Đàm phán (Tiếp theo)
- Chương 26: Đàm phán (Kết)
- Chương 27: Người tình của anh (Đầu)
- Chương 28: Người tình của anh (Kết)
- Chương 29: Bùa yêu (Đầu)
- Chương 30: Bùa yêu (Kết)
- Chương 31: Lục soát (Đầu)
- Chương 32: Lục soát (Kết)
- Chương 33: Hẹn hò (Đầu)
- Chương 34: Hẹn hò (Kết)
- Chương 35: Vết cứa ở cổ tay (Đầu)
- Chương 36: Vết cứa ở cổ tay (Kết)
- Chương 37: Trả thù (Đầu)
- Chương 38: Trả thù (Kết)
- Chương 39: Tình yêu không có tội (Đầu)
- Chương 40: Tình yêu không có tội (Kết)
- Chương 41: Hãy tin em (Đầu)
- Chương 42: Hãy tin em (Kết)
- Chương 43: Từ bỏ
- Chương 44: Dư vị của nỗi đau (Đầu)
- Chương 45: Dư vị của nỗi đau (Tiếp theo)
- Chương 46: Dư vị của nỗi đau (Kết)
- Chương 47: Mười lăm năm (Đầu)
- Chương 48: Mười lăm năm (Kết)
- Chương 49: Gặp lại (Đầu)
- Chương 50: Gặp lại (Kết)
- Chương 51: Đớn đau và thù hận (Đầu)
- Chương 52: Đớn đau và thù hận (Kết)
- Chương 53: Waiting (Đầu)
- Chương 54: Waiting (Kết)
- Chương 55: Ôn lại chuyện cũ
- Chương 56: Lựa chọn (Đầu)
- Chương 57: Lựa chọn (Kết)
- Chương 58: Những bức thư bất tận (Đầu)
- Chương 59: Những bức thư bất tận (Kết)
- Chương 60: Em là của anh (Đầu)
- Chương 61: Em là của anh (Kết)
- Chương 62: Tiểu An
- Chương 63: Phần kết
- Chương 64: Ngoại truyện 1: An Dĩ Phong vẫn mãi là An Dĩ Phong
- Chương 65: Ngoại truyện 2: Sự quyến rũ của cảnh phục (Đầu)
- Chương 66: Ngoại truyện 2: Sự quyến rũ của cảnh phục (Kết)
Tư Đồ Thuần vội vàng chạy ra kéo cánh cửa, ánh mắt gấp gáp tìm kiếm từng ngóc ngách, hy vọng tìm được bóng hình quen thuộc trong tâm trí cô…
Ngoài cửa không có ai, hành lang vắng lặng không một bóng người, chỉ thấy một điếu thuốc hút dở đã bị dụi tắt trên mặt đất, điếu thuốc ấy dường như bị giày xéo rất mạnh nên nó hoàn toàn biến dạng, tựa như tình yêu của họ.
Cô chạy nhanh qua hành lang dài, bước nhanh xuống cầu thang, chạy thẳng ra bên ngoài.
Áng may đen buổi xế chiều che khuất ánh mặt trời, bầu không khí nặng nề ngưng tụ cả một khoảng trời. Cô đứng bên đường, nhìn xe thể thao màu đen gần bãi để xe… Chiếc gương chiếu hậu bám đầy bụi phản chiếu khuôn mặt u ám của hắn, phản chiếu dáng đứng đoan trang của cô. Qua chiếc gương, ánh mắt họ chạm nhau.
Rất lâu sau, cuối cùng cô không thuyết phục được mình, lùi lại một bước, sự xúc động nhất thời bị những cơn gió lạnh cuốn đi.
“Xin lỗi!” Cô nói không thành tiếng.
Giọt mưa từ đám mây đen rơi xuống, từng giọt, từng giọt rơi lên chiếc gương chiếu hậu đang phản chiếu khuôn mặt của họ, lăn dài, lăn dài…
Hắn cười, thu ánh mắt và nổ máy rời đi.
“An Dĩ Phong, xin lỗi, em có nỗi khổ tâm riêng…”
“Tư Đồ Thuần… lần này, anh hết hy vọng rồi! Hoàn toàn hết hy vọng rồi!” An Dĩ Phong nhìn bóng hình cô nhỏ dần trong gương chiếu hậu, nụ cười hư vô, miễn cưỡng. “Không chỉ đối với em, mà còn là với thế giới đầy dối lừa này…”
An Dĩ Phong dừng xe dưới khu nhà của Hàn Trạc Thần, lấy từ trong hộp loại thuốc mà Hàn Trạc Thần thích, châm lửa, hút một hơi thật sâu. Hút gần hết điếu thuốc, hắn dùng đầu ngón tay dập tắt, rồi lên nhà.
Khi mở cửa nhìn thấy hắn, vẻ mặt Hàn Trạc Thần hiện rõ sự vui mừng: “Mấy ngày nay chú đi đâu vậy?”
An Dĩ Phong giơ nắm đấm, ngập ngừng một lúc, rồi lại buông xuống.
“Có mì không, em đói.”
“May ơi, nấu một bát mì nhé!” Hàn Trạc Thần nói với vào bên trong. Chưa đầy năm phút sau, một cô gái trong chiếc váy ngắn màu tím nhạt bưng ra bát mì nóng hổi trước mặt hắn, đặt lên bàn, cười thẹn thùng rồi lại trở về phòng ngủ. Cô ta tên là May, người yêu của Hàn Trạc Thần. Cô không phải loại phụ nữ có thân hình nóng bỏng, lả lơi đa tình, mà là một cô gái cũng hiểu biết, chỉ khoảng mười tám tuổi. Nói theo kiểu của An Dĩ Phong, thì là: “Anh Thần, những phụ nữ tốt đều bị anh làm khổ.”
An Dĩ Phong gắp từng miếng thật to, cho đến khi bát mì trống trơn, hắn mới mở miệng: “Anh Thần, em có thể hỏi anh một câu được không?”
“Chú biết lễ phép từ bao giờ vậy?”
“Tại sao anh lại đi vào con đường này?”
Hàn Trạc Thần cúi đầu, không trả lời.
“Sau khi Hoắc Đông bị giết, anh đã ra khỏi xã hội đen, tại sao lại quay lại?”
“Vì một người, lúc còn nhỏ, anh nhìn thấy bà ấy chịu khổ nhưng bất lực, đến khi lớn rồi, anh nghĩ rằng mình có thể làm được điều gì đó cho bà… nhưng anh lại làm sai! Vì bà ấy mà anh đi vào bước đường cùng, nhưng rốt cuộc cũng không kịp nhìn mặt bà lần cuối trước khi bà ấy ra đi…”
Trong đầu An Dĩ Phong bỗng loé lên khuôn mặt của bà chủ quán trà Vu Ký đã qua đời, nụ cười ngọt ngào, giọng nói thân mật. Còn nữa, bà thường thích hỏi những câu như:
“Xã hội đen có phải là rất nguy hiểm không?”
“Cậu vào xã hội đen thế không sợ người nhà lo lắng à?”
“Hai suất đậu nành? Mang về cho bạn à? Lần sau bảo cậu ấy đến đây uống nhé, đậu nành phải uống nóng mới ngon…”
Nghĩ đến đây, An Dĩ Phong nói: “Tự dưng em muốn uống đậu nành Vu Ký.”
Hàn Trạc Thần đang dựa lưng trên sofa, chống tay lên thành ghế và đứng dậy, đi ra ban công. Hai tay hắn vịn vào lan can, tấm lưng run lên trong gió lạnh.
An Dĩ Phong định bụng sẽ chửi hắn là kẻ bội tín, đánh cho hắn một trận, rồi sau đó tuyệt tình anh em với hắn, nhưng khi nhìn thấy cảnh ấy, ngay cả một câu trách móc hắn cũng không nói nên lời.
Hắn đi đến ban công, vỗ vỗ vai Hàn Trạc Thần, cố ý làm ra vẻ thật thoải mái rồi nói: “Em nghe nói quán Vu Ký thay chủ mới rồi, đậu nành vẫn ngon như trước, khi nào rảnh rỗi anh qua đó thử uống xem.”
“Phong… thực ra anh có chuyện muốn nói với chú đã lâu…”
“Ngày mai đi anh, hôm nay em có chút việc phải làm.”
“Việc gì?”
“Việc riêng.”
Khi An Dĩ Phong rời khỏi nhà Hàn Trạc Thần, ngoài trời mưa tầm tã. Hắn cứ đứng ở cửa hộp đêm, mặc cho người ướt sũng.
Ngày mai nhất định sẽ có cầu vồng. Ngày mai, nếu hắn không có ngày mai nữa, thì không biết sẽ có bao nhiêu người khóc và bao nhiêu người cười? Tư Đồ Thuần thì sao? Cô ấy sẽ khóc hay cười?
Đến nửa đêm, Trác Diệu ôm một cô gái đi ra, An Dĩ Phong đi về phía hắn ta, nước mưa rửa sạch con dao trên tay hắn khiến nó trở nên sáng bóng.
Hắn chờ đúng thời cơ, cầm dao lao về phía Trác Diệu. Hắn vừa giơ dao lên bỗng một người xông vào ôm chặt hai tay hắn. Hắn định vung dao lên đâm chết tên đó thì phát hiện ra rằng… đó chính là đàn em tin cậy nhất của Hàn Trạc Thần - thằng Thanh.
Trong lúc thất thần, một mũi dao lạnh như băng đâm vào người hắn, máu của hắn hoà cùng nước mưa trên mặt đất…
Anh em - ai có thể nói cho hắn biết: Thế nào mới thực sự là anh em?
“A! An Dĩ Phong! An Dĩ Phong! Anh không thể chết! Hãy tỉnh lại đi! Không!”
Tư Đồ Thuần kêu la thảm thiết, cho đến khi cô bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng.
Trong giấc mơ, có người nói với cô là An Dĩ Phong bị thương, cô vội vã chạy đến bệnh viện. An Dĩ Phong nằm trong phòng bệnh màu trắng toát, mặt tím tái. Hắn nhìn cô, vẫn mỉm cười với cô một cách thanh thản, nắm lấy tay cô và nói: “Không được khóc! Em khóc trông xấu lắm!”
Cô không nghe lời, ôm chặt cơ thể đang lạnh dần đi của hắn và khóc nức nở: “An Dĩ Phong, anh không thể chết được!”
Khi cơ thể hắn trong vòng tay cô lạnh toát cũng là lúc cả thế giới sụp đổ, tất cả đều đã kết thúc.
Lý tưởng! Chính nghĩa!
Kết quả! Quá trình!
Tất cả kết thúc rồi!
Nếu có thể, cô sẵn sàng đánh đổi mọi thứ mình có, chỉ cần An Dĩ Phong có thể sống lại, sống thật tốt…
Tỉnh cơn mơ, cô ôm chiếc gối ướt đẫm nước mắt ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ. Mưa càng lúc càng to, hạt mưa đập mạnh vào cửa kính. Cô không thể ngủ tiếp được nữa.
- Chương 1-1: Mở đầu
- Chương 1-2: Không thể quay đầu lại
- Chương 2: Mối thù giết cha (Đầu)
- Chương 3: Mối thù giết cha (Kết)
- Chương 4: Nhân duyên nghiệp chướng (Đầu)
- Chương 5: Nhân duyên nghiệp chướng (Kết)
- Chương 6: Hoa không kết quả (Đầu)
- Chương 7: Hoa không kết quả (Kết)
- Chương 8: Tình yêu giấu kín
- Chương 9: Phòng thẩm vấn
- Chương 10: Nụ hôn đầu đời (Đầu)
- Chương 11: Nụ hôn đầu đời (Kết)
- Chương 12: Trốn chạy (đầu)
- Chương 13: Trốn chạy
- Chương 14: Nắm chặt bàn tay (Đầu)
- Chương 15: Nắm chặt bàn tay (Tiếp theo)
- Chương 16: Nắm chặt bàn tay (Kết)
- Chương 17: Cầu vồng trong đêm
- Chương 18: Cầu vồng trong đêm (Kết)
- Chương 19: Đối đầu (Đầu)
- Chương 20: Đối đầu (Kết)
- Chương 21: An Dĩ Phong (Đầu)
- Chương 22: An Dĩ Phong (Tiếp theo)
- Chương 23: An Dĩ Phong (Kết)
- Chương 24: Đàm phán (Đầu)
- Chương 25: Đàm phán (Tiếp theo)
- Chương 26: Đàm phán (Kết)
- Chương 27: Người tình của anh (Đầu)
- Chương 28: Người tình của anh (Kết)
- Chương 29: Bùa yêu (Đầu)
- Chương 30: Bùa yêu (Kết)
- Chương 31: Lục soát (Đầu)
- Chương 32: Lục soát (Kết)
- Chương 33: Hẹn hò (Đầu)
- Chương 34: Hẹn hò (Kết)
- Chương 35: Vết cứa ở cổ tay (Đầu)
- Chương 36: Vết cứa ở cổ tay (Kết)
- Chương 37: Trả thù (Đầu)
- Chương 38: Trả thù (Kết)
- Chương 39: Tình yêu không có tội (Đầu)
- Chương 40: Tình yêu không có tội (Kết)
- Chương 41: Hãy tin em (Đầu)
- Chương 42: Hãy tin em (Kết)
- Chương 43: Từ bỏ
- Chương 44: Dư vị của nỗi đau (Đầu)
- Chương 45: Dư vị của nỗi đau (Tiếp theo)
- Chương 46: Dư vị của nỗi đau (Kết)
- Chương 47: Mười lăm năm (Đầu)
- Chương 48: Mười lăm năm (Kết)
- Chương 49: Gặp lại (Đầu)
- Chương 50: Gặp lại (Kết)
- Chương 51: Đớn đau và thù hận (Đầu)
- Chương 52: Đớn đau và thù hận (Kết)
- Chương 53: Waiting (Đầu)
- Chương 54: Waiting (Kết)
- Chương 55: Ôn lại chuyện cũ
- Chương 56: Lựa chọn (Đầu)
- Chương 57: Lựa chọn (Kết)
- Chương 58: Những bức thư bất tận (Đầu)
- Chương 59: Những bức thư bất tận (Kết)
- Chương 60: Em là của anh (Đầu)
- Chương 61: Em là của anh (Kết)
- Chương 62: Tiểu An
- Chương 63: Phần kết
- Chương 64: Ngoại truyện 1: An Dĩ Phong vẫn mãi là An Dĩ Phong
- Chương 65: Ngoại truyện 2: Sự quyến rũ của cảnh phục (Đầu)
- Chương 66: Ngoại truyện 2: Sự quyến rũ của cảnh phục (Kết)