Hồi Ức Về Những Cô Gái Điếm Buồn Của Tôi

  • Lượt đọc : 779
  • Kích thước : 0.89 MB
  • Số trang : 65
  • Đăng lúc : 3 năm trước
  • Số lượt tải : 267
  • Số lượt xem : 2.616
  • Đọc trên điện thoại :
Đọc “Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi” mang cho tôi cảm giác giống như đang thực hiện một hành trình băng qua khu rừng trong đêm tối. Ngột ngạt, tự vấn, hoang mang và ít nhiều lo sợ, mình có khi nào sẽ cô độc đến thế không! Cô độc như một ông già 90 muốn một cô gái điếm 14 tuổi còn trinh để “an ủi” trong ngày sinh nhật? Nghe có vẻ biến thái, nhưng lật từng trang, từng trang mới thấy cái tài của Gabriel Garcia Marquez. Có thể biến một khởi đầu kỳ quái thành một câu chuyện thật đẹp, thật nhân văn. Cứ thế, những khúc hát ru của ông già mỗi đêm, những món quà bé nhỏ xuất hiện như những ánh sao nhỏ, xen qua tán lá rập rạp của khu rừng, cho người hy vọng và dẫn lối người đi trên con đường dài đầy cô độc để đi đến ngày mai. Thật sự, nếu có duy nhất một điều gì có thể khiến một người hồi sinh, có thể xóa tan sự cô đơn đã bóp ngạt cuộc sống của một người rất lâu thì đó chỉ có thể là tình yêu, và tình yêu thì có thể nảy nở không phân biệt cả tuổi tác, bất chấp ở bất cứ đâu. Chẳng biết đó có phải là điều mà G.G Marquez muốn nói hay không, nhưng đó là thông điệp mà tôi nhận được sau khi đọc đến dòng cuối cùng của tác phẩm.
Tôi lần đầu đến với G.Marquez qua Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi, một câu chuyện về mối tình của người đàn ông già 90 tuổi với cô gái nhỏ mới vừa 14. Đó là 1 người đàn ông sống cô đơn trong suốt cuộc đời mình, dù cho thời trẻ từng là một kẻ trăng hoa phóng túng. Ban đầu, ông tìm đến cô gái nhỏ bằng dục vọng, khi bất chợt khát khao được ngủ với một cô bé còn trinh vào lần sinh nhật thứ 90 của mình. Thế rồi ông già đã yêu cô bé ấy, yêu bằng thứ tình yêu được dệt nên bởi những năm tháng cô đơn đã qua và những mảnh vụn chắp vá cuối cùng mà giờ đây ông còn giữ lại được. Tình yêu ấy tuy không trọn vẹn, không có kết quả, cũng chẳng cuồng nhiệt nồng nàn và đầy đam mê dục vọng, nhưng nó đã sống. Nó giống như một ngọn lửa dai dẳng sưởi ấm những ngày tháng cuối cùng của người đàn ông già cô độc.
Cuốn sách này đã đem lại cho mình nhiều điều bất ngờ thú vị, chính những trang viết chân thực và tinh tế của nó đã xóa bỏ những nghi ngại của mình trước đó. Cuốn sách là một bức tranh chân thực, sinh động về tình yêu và cuộc sống. Mối tình của một ông già và một trinh nữ thực sự kỳ lạ, đặc biệt. Nhưng nó vẫn giống với biết bao mối tình khác, mãnh liệt, nồng nàn và không phai nhạt theo tháng nắm. Cách tác giả miêu tả hình tượng nhân vật cùng tâm lý phức tạp biến chuyển không ngừng, tạo nên một câu chuyện quá hấp dẫn và xuất sắc. Đây thực sự là một cuốn sách vô cùng đáng đọc, một bản tình ca bất diệt về tình yêu trong cuộc đời con người.