Kẻ Mạo Danh

Tác giả : Erle Stanley Gardner
  • Lượt đọc : 311
  • Kích thước : 0.68 MB
  • Số trang : 118
  • Đăng lúc : 2 năm trước
  • Số lượt tải : 68
  • Số lượt xem : 861
  • Đọc trên điện thoại :
Một hộp giầy đựng đầy tiền, một ông chủ mỏ đột nhiên biến mất…. khiến cô thư ký bị ghép vào tội giết người……

***
Theo GUINNESS, quyển sách ghi các kỷ lực thế giới, Erle Stanley Gardner được ghi nhận là tác giả sách bán chạy nhất của mọi thời đại.

– Erle Stanley Gardner có trên 150 tác phẩm trinh thám tin cậy, đáng giá và hợp thời đại.

– Erle Stanley Gardner, người đã tạo nên nhân vặt truyền kỳ luật sư Perry Mason, cô thư ký tinh ý Della Street, và viên thám tử tài ba Paul Drake.

– Erle Stanley Gardner, tác giả duy nhất có sách bán chạy hơn cả bốn tác giả nổi tiếng khác cộng lại gồm: Agathe Chistie, Harold Robbins, Barbara Cartland và Louis L’amour

***
Một số tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam:

1. Móng vuốt bọc nhung (Đôi tất nhung) [Perry Mason #1 – The Case of the Velvet Claws] (1933)

2. Cháu gái người mộng du [Perry Mason #8 – The Case of the Sleepwalker’s Niece] (1936)

3. Vị giám mục nói lắp [Perry Mason #9 – The Case of the Stuttering Bishop] (1936)

4. Kẻ hùn vốn [Perry Mason #17 – The Case of the Silent Partner] (1940)

5. Con vịt chết chìm (Mười tám năm sau) [Perry Mason #20 – The Case of the Drowning Duck (Le Canard Qui Se Noie)] (1942)

6. Cô gái có vết bầm trên mặt [Perry Mason #25 – The Case of the Black-Eyed Blonde (La Blonde au Coquard)] (1944)

7. Lá thư buộc tội [Perry Mason # 44 – The Case of the Runaway Corpse] (1954)

8. Viên đạn thứ hai [Perry Mason #45 – The Case of the Restless Redhead] (1954)

9. Con mồi táo bạo [Perry Mason #54 – The Case of the Daring Decoy] (1957)

10. Kẻ mạo danh [Perry Mason #64 – The Case of the Spurious Spinster] (1961)

11. Người đàn bà đáng ngờ [Perry Mason #69 – The Case of the Mischievous Doll] (1963)

12. Vụ Án Hoa Hậu Áo Tắm [The Case of the Queenly Contestant]

13. Kẻ Giết Người Đội Lốt [Perry Mason #40 – The Case of the Grinning Gorilla] (1952)

14. Tiếng Chó Tru Trong Đêm [Perry Mason #04 – The Case of the Howling Dog] (1934)

15. Người Được Minh Oan [Perry Mason #27 – The Case of the Half-Wakened Wife] (1945)

***
Sue chờ đợi ngày nghỉ cuối tuần nhưng có điện tín cho biết bà Amelia Corning ở Nam Mỹ dự trù sẽ về tới công ty vào sáng thứ hai, do đó cô phải hoàn tất một số báo cáo và kết toán tài khoản vào phút chót mà Sue chưa kịp hoàn tất đêm thứ Sáu. Vì vậy cô hứa với Endicott Campbell, Giám đốc công ty Mỏ Corning và Đầu tư Smelting, cô sẽ đến sở sáng thứ Bảy và đánh máy tiếp bản báo cáo và soạn đầy đủ hồ sơ trên bàn làm việc của ông, để sẵn sàng các kết toán tài khoản vào sáng thứ Hai.
Tình trạng sức khỏe của bà Amelia Corning thật khó khăn vì bị thấp khớp nên phải ngồi trên xe lăn và càng trở ngại hơn nữa là mắt bà càng ngày càng bị giảm thị lực. Ở Nam Mỹ người ta còn đồn rằng mắt bà đã bị mờ hẳn, chỉ còn phân biệt được ban ngày và ban đêm mà thôi, bà nhìn người ta chỉ thấy lờ mờ và không phân biệt được các cử chỉ của họ.
Sue Fisher đã làm việc với công ty trên một năm và chỉ được biết bà Amelia Corning qua chữ ký cứng nhắc và khó đọc xuất hiện ở cuối các lá thư ngắn gọn và thường hay cáu giận để chỉ thị các công việc làm ăn.
Mười giờ ba mươi, Sue Fisher đang vùi đầu trong công việc, bỗng nghe tiếng chân chạy, sau đó có tiếng gõ cửa và một giọng con nít vang lên.
– Cô Sue! Cô Sue!
Sue hơi bực mình nhưng rồi dịu mặt lại. Sau đó cô nhíu cặp lông mày tò vẻ khó chịu. Carleton Campbell, cậu bé bảy tuổi con trai của ông giám đốc, cậu yêu thích cô và coi cô như thần tượng và ngược lại cô cũng bị lôi cuốn bởi cậu bé. Nhưng còn Elizabeth Dow, cô bảo mẫu, theo Sue nghĩ thì cô ta càng ngày càng có khuynh hướng đưa đẩy trách nhiệm cũng như các vấn đề dạy dỗ cậu bé sang cho Sue.
Sue tắt điện cơ chạy máy đánh chữ, bước ra khỏi phòng thư ký sang bên phòng tiếp khách và mở cửa.
Carleton Campbell với cặp mắt sáng rỡ, ôm một hộp đựng giầy định khoe với cô.
– Chào cô Sue, chào cô Sue. – Cậu bé nói.
Elizabeth Dow còn ở ngoài hành lang đang cố ý chậm rãi đi tới.
Sue đưa hai tay ra trước ôm cậu bé nhấc bổng lên và hôn trên má rồi đứng đợi Elizabeth Dow. Cô bảo mẫu vẫn không hề rảo bước và cũng chẳng thèm chào hỏi từ xa mà vẫn bình thản tiến lại gần đến đúng khoảng cách mà cô không cần phải cất cao giọng để chào hỏi :
– Chào cô Sue. – Cô bảo mẫu nói.
– Chào cô Elizabeth.
– Tôi ghé vào đây vì họ nói cô có mặt ở đây sáng nay.
– Vâng, tôi có việc phải làm – Sue nói, và ngừng một chút rồi tiếp – Công việc rất quan trọng. Chúng tôi phải tranh thủ đúng thời gian.
– À ra vậy – Elizabeth Dow nói với giọng hoàn toàn lãnh đạm không liên quan gì đến vấn đề khẩn cấp đó cả. Elizabeth Dow chỉ quan tâm đến những gì liên quan tới Elizabeth Dow mà thôi. Còn những vấn đề của người khác thì chẳng hề mảy may quan trọng đối với Elizabeth Dow cả.
– Sue – Cô ta nói – Cô có thể vui lòng trông giùm Carleton hộ tôi ba mươi phút được không? Tôi có hẹn và không thể đem theo em bé được… và cô thấy đấy, em chỉ theo có một mình cô thôi.