Luật Nhà

Tác giả : Jodi Picoult
  • Lượt đọc : 179
  • Kích thước : 2.48 MB
  • Số trang : 742
  • Đăng lúc : 1 năm trước
  • Số lượt tải : 77
  • Số lượt xem : 815
  • Đọc trên điện thoại :
Jacob Hunt là một đứa trẻ tự kỷ có trí thông minh phi thường và đam mê ngành khoa học pháp y. Cậu sống với người mẹ tận tụy và cậu em trai đang tuổi nổi loạn.
Một ngày nọ, Jacob vướng vào một rắc rối lớn: cậu bị buộc tội sát hại chính gia sư kỹ năng của mình. Tất cả chứng cứ đều chống lại cậu. Với kỹ năng giao tiếp hạn chế do chứng tự kỷ gây ra, Jacob càng làm vấn đề trầm trọng thêm, bất chấp những nỗ lực của mẹ cậu, luật sư bào chữa và các bác sĩ, nhà tâm lý đang cố đưa cậu thoát khỏi vấn đề này...
Ngòi bút bậc thầy của Jodi Picoult một lần nữa sẽ đưa bạn đọc đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, với những kiến thức đáng kinh ngạc trong nhiều lĩnh vực và khả năng đào sâu vào từng ngóc ngách tâm lý của con người.
***
“LUẬT NHÀ” CỦA JODI PICOULT - KHI LỜI RĂN CỦA MẸ LÀ TỐI THƯỢNG
Update Date: 11/01/2019
Jacob Hunt – 18 tuổi - mắc chứng tự kỷ Asperger, rất thông minh, giỏi khoa học pháp y nhưng gặp vấn đề với các giao tiếp xã hội thông thường. Theo Hunt – 15 tuổi – em trai Jacob, luôn mặc cảm, cô đơn vì gia đình khác biệt, thèm khát một mái ấm bình thường. Emma Hunt – 40 tuổi - mẹ của Jacob, vất vả với vai trò người mẹ đơn thân, để bảo vệ con mình mà có thể chống cả thế giới.

Cả ba mắc kẹt trong một vụ án mạng nghiêm trọng, tàn nhẫn mà nạn nhân chính là cô gia sư giỏi giang và đáng mến của Jacob. Khi đứa trẻ 18 tuổi mắc chứng Asperger trở thành kẻ tình nghi số 1, làm thế nào để cậu và gia đình vượt qua bão tố?

Cuốn tiểu thuyết mang tầm vóc của một cuộc nghiên cứu tâm lý vĩ đại

Jodi Picoult là nữ tác gia nổi tiếng trên toàn thế giới về những đề tài gai góc có tính thời đại. Với “Luật nhà” viết về Asperger, một hội chứng tự kỷ vẫn còn mới mẻ với toàn nhân loại, Jodi Picoult đã khiến người đọc phải thốt lên hai từ “Khâm phục”. Không chỉ đề cập đến những góc độ diễn biến tâm lý phức tạp của một người mắc hội chứng tự kỷ, “Luật nhà” có giọng văn lôi cuốn với nhiều giọng kể khác nhau cho thấy sự nhập vai hoàn hảo vào từng nhân vật, với những chi tiết và cảm xúc chân thật khiến người đọc xúc động.

Nhận xét “Luật nhà” là giáo trình tâm lý bài bản để thấu hiểu về hội chứng Asperger nói riêng và tự kỷ nói chung cũng thật không ngoa. Từng con chữ lột tả, phơi bày trần trụi những góc khuất sâu kín nhất trong tâm lý của trẻ tự kỷ. Qua từng chương, người đọc sẽ dần hiểu thật cặn kẽ, tường tận mọi hành động, cảm giác, khao khát được kết nối với xã hội, và căn nguyên của những cơn bộc phát từ Jacob. Người đọc cũng sẽ đồng cảm với Emma, người mẹ can trường và nhẫn nại, hình mẫu phụ nữ hiện đại chứa đựng tình thương bao la dành cho con cái. Còn là cảm giác xót xa rất thực khi nhập vai cậu thiếu niên Theo 15 tuổi bơ vơ, lạc lõng, hoang mang tột độ trên con đường trưởng thành, khám phá cuộc đời.

Một câu chuyện cảm động về gia đình

“Luật nhà” chứa những giá trị cuộc sống căn bản mà bất cứ thời đại nào cũng cần học hỏi. Đó chính là “nếp nhà”, là cách để giữ ngọn lửa yêu thương cho gia đình. Trung tâm của “Luật nhà” ở đây là Emma. Người phụ nữ kiên cường này bị chồng bỏ rơi ngay khi cô phát hiện đứa con trai đầu vừa lên ba tuổi đang khỏe mạnh, thông minh, lanh lợi, hoạt bát đột nhiên không giao tiếp và bị chẩn đoán là tự kỷ. Người mẹ này lại đang mang bầu đứa con trai thứ 2, hoàn toàn khỏe mạnh và rất bình thường, nhưng thiệt thòi ngay từ khi cậu vừa sinh ra do thiếu thốn tình thương của bố. Emma không phải là siêu nhân. Bà cố gắng bằng mọi cách giúp Jacob hòa nhập với xã hội, đồng nghĩa với quỹ thời gian không có chỗ dành cho đứa con trai nhỏ.

Luật nhà của Emma

1. Dọn sạch đống bày bừa của mình

2. Nói thật

3. Đánh răng hai lần mỗi ngày

4. Không trễ học

5. Chăm sóc anh em của mình, nó là người duy nhất con có

Nghe có vẻ thật đơn giản, nhưng đối với một gia đình rất không bình thường như gia đình Emma, để bọn trẻ tuân theo luật lệ không hề dễ dàng. Theo dõi từng trang sách, người đọc sẽ từ đồng cảm đi đến cảm phục ý chí và cố gắng cân bằng cuộc sống của người phụ nữ này. Người đọc cũng sẽ xúc động trước tình cảm của anh em Jacob và Theo dành cho nhau, mặc dù thứ tình cảm đó không biểu hiện với vẻ ngoài dễ chịu thường thấy: Jacob luôn hành động theo bản năng tự bảo vệ mình và có thể làm tổn thương em trai theo đúng nghĩa đen. Còn Theo, đứa trẻ đang bước vào giai đoạn khủng hoảng tuổi thiếu niên, luôn muốn anh trai mình biến mất.

Khi cuộc đời xô gia đình họ xuống vực sâu, chính Luật nhà của mẹ là sợi dây giúp Emma, Jacob và Theo thoát lên miệng vực.

Trên hết, nó vẫn là một cuốn tiểu thuyết điều tra gay cấn

Trọng tâm của “Luật nhà” là một vụ án mạng. Bên cạnh ba mẹ con Emma, thế giới của những người thi hành và bảo vệ luật pháp, các luật sư, công tố viên, thám tử… hiện lên thật sống động và chân thực. Bạn sẽ bị cuốn theo từng tình tiết của câu chuyện, gỡ dần từng nút thắt của vụ án. Bạn cũng sẽ kinh ngạc trước sự hiểu biết về khoa học hình sự, khoa học pháp y của Jacob, cũng như khâm phục bởi công trình ngiên cứu kỹ lưỡng và kiến thức sâu sắc của nữ tác giả.

Ai là kẻ giết người? Có phải là Jacob – Nghi can số 1 của vụ án, kẻ giết người máu lạnh thích thú với việc phục dựng hiện trường hoàn hảo? Hạy Mark – Kẻ sẵn sàng dùng vũ lực với người mà hắn yên thương nhất. Cũng có thể là Theo, nhân vật vô tình xuất hiện vào thời điểm xảy ra vụ án và nhìn thấy nữ nạn nhân trong tình huống oái oăm nhất?

Hãy tự tìm cho mình câu trả lời, khi lần giở từng trang sách của câu chuyện điều tra đặc biệt hấp dẫn này.

“Tôi cố gắng vác cô ấy vào rừng, nhưng càng đi cô ấy càng nặng, nên sau một hồi, tôi quyết định kéo lê cô ấy đi. Tôi muốn để cô ấy ở chỗ nào tôi biết là cô không phải chịu gió lạnh, mưa hay tuyết. Tôi thích ông cống, bởi tôi có thể vào đó từ đường cao tốc, thay vì phải băng qua nhà cô.

Tôi nghĩ vè cô ấy ngay cả khi tôi chưa ở đây, ngay cả khi tôi biết cảnh sát đang tìm kiếm và tôi có thể dễ dàng bị phân tâm khi muốn theo dõi tiến trình của họ. Vì thế, tôi trở lại thăm cô ấy, và mang theo tấm mền của tôi. Tôi luôn thích tấm mền đó, và tôi nghĩ nếu cô ấy có thể nói, cô hẳn sẽ rất tự hào khi tôi khoác cho cô tấm mền đó. Làm tốt lắm, Jacob, cô ấy sẽ nói thế. Cậu nên đổi nó cho ai đó đi!” - Trích

***

VỀ TÁC GIẢ: Nữ tiểu thuyết gia lừng danh Jodi Picoult

Nữ văn sĩ nổi tiếng bởi những tác phẩm liên quan về những đề tài xã hội có tính gây tranh luận, đào sâu và lột trần bản chất của vấn đề và khiến người ta buộc phải suy ngẫm. Ở tuổi 42, chị đã xuất bản 16 đầu sách và là một trong những tiểu thuyết gia bán chạy nhất thế giới.

“Điều gây ngạc nhiên lớn là tôi vẫn nỗ lực viết và có những đứa con. Tôi thường xuyên "quẳng" con cho chồng khi anh về nhà sau một ngày làm việc mệt nhọc. Anh sẽ trông chúng cả buổi tối để tôi viết lách. Nhưng với tôi, lũ trẻ vẫn chiếm vị trí quan trọng nhất. Tôi có thể bay suốt 24h để về nhà ngay cho kịp dự một buổi lễ ở trường với con. Nếu bạn muốn, bạn vẫn có thể vừa là một nhà văn tài năng vừa là một người mẹ tốt.” – Trích phỏng vấn Jodi Picoult (Nguồn: Time)

***
TRI ÂN
Như thường lệ, có quá nhiều người tôi cần ngỏ lời tri ân.

Đội ngũ pháp lý xuất sắc của tôi: Jennifer Sternick và Lise Iwon; cũng như Jennifer Sargent, Rory Malone, và Seth Lipschutz.

Những cảnh sát điều tra hiện trường đã chỉ dẫn cho tôi: Hạ sĩ Claire Demarais, Betty Martin, Beth Anne Zielinski, Jim Knoll, Trung úy Dennis Pincince, Trung úy Arthur Kershaw, Trung sĩ Richard Altimari, Trung úy John Blessing, Thám tử John Grassel, Cô Robin Smith, Bác sĩ Thomas Gilson, Bác sĩ Peter Gillespie, Thám tử Patricia Cornell thuộc Sở cảnh sát Providence, Cảnh sát về hưu Trooper Robert Hathaway thuộc Sở cảnh sát Tiểu bang Connecticut, Trung úy Ed Downing thuộc Sở cảnh sát Providence, Amy Duhaime, và Kim Freeland.

Katherine Yanis và Jacob con trai cô ấy đã vô cùng rộng tay đóng góp cho tổ chức Tiếng nói Tự kỷ Anh quốc, và cũng là cảm hứng để tôi đặt tên cho nhân vật chính của truyện này.

Jim Taylor, người cung cấp tiếng lóng ngành vi tính cho nhân vật Henry, và cũng là người lập cho tôi một trang web dành cho tác giả đẹp nhất tôi từng thấy.

Cảnh sát trưởng Nick Giaccone đã giúp tôi hiểu các thủ tục của cảnh sát.

Julia Cooper giúp tôi bằng kiến thức chuyên ngành ngân hàng của mình.

Và đội ngũ xuất bản của tôi: Carolyn Reidy, Judith Curr, Kathleen Schmidt, Mellony Torres, Sarah Branham, Laura Stern, Gary Urda, Lisa Keim, Christine Duplessis, Michael Selleck, đội kinh doanh, và tất cả những người đã cất công tìm kiếm và mời gọi những người chưa từng biết đến tôi.

Biên tập viên của tôi, Emily Bestler, cô đã thực sự khiến tôi quên mất đây là công việc, bởi làm việc với cô thật quá vui.

Người phụ trách quan hệ công chúng của tôi, Camille McDuffie, cô vẫn luôn phấn khích mỗi khi thấy tôi lên mặt báo.

Quản lý của tôi, Laura Gross, người đem lại những câu chuyện hài tuyệt vời trong những chuyến đi căng thẳng, và cô không bao giờ quên chúng tôi là một nhóm làm việc tuyệt vời.

Mẹ tôi. Chúng ta không được chọn bố mẹ cho mình, nhưng nếu được chọn, tôi vẫn chọn mẹ tôi.

Bố tôi. Bởi tôi chưa bao giờ chính thức nói lời tri ân ông vì đã quá tự hào về tôi.

Tôi cũng ngỏ lời cảm ơn rất nhiều người đã chia sẽ cảm nghiệm riêng của mình về hội chứng Asperger. Linda Zicko và con trai Rich, Laura Bagnall và con trai Alex Linden. Jan McAdams và con trai Matthew, Deb Smith và con trai Dylan, Mike Norbury và con trai Chris, Kathleen Kirby và con trai David, Kelly Meeder và hai cậu con trai Brett và Derek, Catherine McMaster, Charlotte Scott và con trai James, Tiến sĩ Boyd Haley, Lesley Dexter và con trai Ethan, Sue Gerber và con gái Liza, Nancy Albinini và con trai Alec, Stella Chin và con trai Scott Leung, Michelle Destefano, Katie Lescarbeau, Stephanie Loo, Gina Crane và Bill Kolar and và con trai Anthony, Becky Pekar, Suzanne Harlow và con trai Brad.

Xin gửi lời cảm ơn đặc biệt đến Ronna Hochbein, một tác giả thông tuệ, đã làm việc với những đứa trẻ tự kỷ, và bà không chỉ là nguồn thông tin quý giá cho tôi về vacxin và chứng tự kỷ, mà còn sắp xếp cho tôi gặp phỏng vấn trực tiếp các bé và bố mẹ chúng.

Tôi không biết phải cảm ơn Jess Watsky bao nhiêu cho đủ. Cô còn xứng đáng hơn thế, tôi cảm thấy mình bé nhỏ trước cô, vô cùng tri ân và muốn làm theo cô trong mọi chuyện. Là một thiếu nữ mang hội chứng Asperger, cô không chỉ cho tôi đi vào cuộc sống và ký ức của mình, mượn lấy một vài ký ức và sự việc để đưa vào trang sách, mà cô còn đọc từng từ của quyển sách này với tốc độ ánh sáng, rồi cho tôi biết đoạn nào khiến cô bật cười và đoạn nào nên sửa lại. Cô là trái tim của tiểu thuyết này. Không có cô, tôi không tài nào tạo nên được một nhân vật như Jacob.

Và cuối cùng, nhưng không bao giờ kém quan trọng, xin cảm ơn Tim, Kyle, Jake, và Sammy. Chỉ cần anh và ba con, thì em sẽ là người phụ nữ giàu có nhất trên đời.