Rong Biển

Tác giả : Hoài Mỹ
  • Lượt đọc : 234
  • Kích thước : 0.45 MB
  • Số trang : 84
  • Đăng lúc : 1 năm trước
  • Số lượt tải : 42
  • Số lượt xem : 806
  • Đọc trên điện thoại :
Nhà giáo, nhà văn Đào Quang Mỹ, bút hiệu Hoài Mỹ, chủ nhiệm bán nguyệt san Ngàn Thông đã được Chúa gọi về nhà Cha ngày 22 tháng 7, 2018 tại Orange County, California, Hoa Kỳ.

Nhà văn Hoài Mỹ có nhiều tác phẩm được in trong Tủ Sách Tuổi Hoa và Tủ Sách Ngàn Thông, như Đèn Khuya, Triền Dốc, Linh Hồn Tượng Đá, Dưới Mái Gia Đình, Trở Về Tâm Tư… Khi viết loại văn vui nhộn, nhà văn Hoài Mỹ ký bút hiệu Thạch Thủ.
Ngàn Thông là bán nguyệt san ra đời vào thập niên 70 tại miền Nam Việt Nam, phục vụ độc giả thuộc lớp tuổi nối tiếp độc giả bán nguyệt san Tuổi Hoa. Nhóm chủ trương bán nguyệt san Ngàn Thông là các giáo sư trường trung học Nguyễn Bá Tòng, Sài Gòn: Bùi Văn Chúc (Quyên Di), Đào Quang Mỹ (Hoài Mỹ), Lê Quang Bảng (Đình Bảng), Tăng Vĩnh Lộc (Thái Bắc); có thêm sự cộng tác của nhạc sĩ Hoàng Kim Quý (Hoàng Quý) và Dương Đức Nghiêm. Họa sĩ chính của Ngàn Thông là ViVi Võ Hùng Kiệt. Bảo trợ tài chánh cho bán nguyệt san Ngàn Thông là giáo sư trường Nguyễn Bá Tòng Đoàn Văn Thơm.
Chào tiễn biệt nhà văn Hoài Mỹ. Hẹn gặp nhau trong Nước Trời.
***
Ngọn gió từ hướng tây đem vào đất liền những tiếng động triền miên của biển cả.

Tiếng sóng rì rào càng làm tăng thêm vẻ hoang tịch.

Ngồi dưới gốc cây, Trâm đưa mắt nhìn mong lung trong khoảng không. Chung quanh nàng những chiếc lá vàng không ngừng rơi. Trời về chiều, gió thổi nhẹ, mây bay bay và ánh nắng hiền hoà yếu ớt như đang chết lịm. Ngồi một lúc thật lâu, rồi như muốn xua đuổi những ý nghĩ mù đen, Trâm đứng lên, trút bỏ đôi giầy vải, cầm trên tay rồi cắm đầu chạy. Những bước chân nhỏ bé của nàng in hằn trên cát. Lên đến một đỉnh đồi, Trâm dừng lại, thở dồn dập; lưng tựa vào một hàng rào thoai thoải . Ngôi trường trung học của tỉnh lỵ hiện ra trước mắt nàng; tuy xa cả gần cây số nhưng Trâm vẫn nhận ra màu đỏ của mái ngói, màu vàng nhạt của vách tường và những bóng râm của hàng cây phi lao...

Dĩ vãng sống dậy - nào những giờ cắm cúi trên những trang sách, những phút miệt mài cho ngòi bút chạy trên mặt giấy tinh nguyên - nào những giờ ra chơi học trò đùa giỡn giữa những tiếng cười, tiếng nói chất ngất hồn nhiên và tươi trẻ - nào những dịp tất niên trình diễn văn nghệ vui như mở hội - nào những buổi phát thưởng cuối năm học trang trọng trong nỗi hồi hộp thích thú và trong niềm vui lâng lâng của bao con tim - nào những khuôn mặt dấu ái của những nhỏ bạn thân thiết như ruột thịt - Ôi tất cả đã xa vời! Tuy nhiên dấu vết dĩ vãng tô đậm nét nhất trong tâm tưởng của Trâm vẫn luôn luôn là hình ảnh thần thánh của cô giáo Việt văn Trang Dung với những giờ bình thơ:

Trang sức bằng nụ cười phì nhiêu

Nhẩy bằng chân chim trên dòng suối cạn

Ấy là em trên đường đi buổi sáng

Trăng ở môi và gió ở trong hồn

Mái tóc mười lăm trên lá tung tăng

Em ném vào phố phường niềm vui rừng núi