Siêu Lầy, Siêu Nai Và Điện Giật

Thể loại: Văn Học ;Giải Trí
Tác giả : Huyền Lê
  • Lượt đọc : 901
  • Kích thước : 0.62 MB
  • Số trang : 241
  • Đăng lúc : 2 năm trước
  • Số lượt tải : 307
  • Số lượt xem : 2.471
  • Đọc trên điện thoại :
Ở một thành phố nào đó, trong một khu nhà nào đó trên đất nước Việt Nam tươi đẹp, có ba đứa con gái độ tuổi ba mươi, xinh bình thường, ngoan bình thường, giỏi bình thường, thu nhập bình thường chơi thân với nhau như keo dính chuột. Mà bộ ba bình thường ấy, cứ dính lấy nhau là lại xẩy ra những chuyện… bất bình thường khác khiến “ nhân loại” vừa cười đau mồm, vừa nghĩ đau đầu, vừa nghe rất rát tai.

Tất nhiên, bất chấp những khó chịu của “ nhân loại”, ba cô gái ấy vẫn “ngang nhiên” tồn tại, sống phất phơ giữa đời. Ba cô ấy là ai ? Tạm thời có một màn lí lịch trích ngang như sau.

Siêu Lầy – tên thật là Huyền Lê, ba mươi tuổi, dốt toán, nhiều chữ, lầy lội vô số tội! Lầy tôn thờ chủ nghĩa độc thân và không phân vân trước những giành giật, tham vọng ở đời cuộc đời.

Siêu Nai – tên thật Ngọc Mai, siêu điệu đà và vô cùng thảo mai, cũng ba mươi tuổi, giỏi toán, làm kế toán cho một công ty xây dựng, tính toán rất nhanh nhưng nói chuyện cực chậm.

Điện Giật – tên thật là Mai Ly, ba mươi tuổi, là đứa duy nhất có chồng trong bộ ba “hàng lỗi của nhân loại”, Điện Giật bán mỹ phẩm online, có một cửa hàng mỹ phẩm trên phố, nhanh nhẹn và bao đồng, rất hâm nhưng lại tốt tâm, luôn làm hộ người khác, nếu người ta nhờ, kiểu như đi chợ hộ, trông trẻ hộ, đánh ghen hộ…

“Bộ ba hàng lỗi” đã tạo nên vô số phen hài đến chảy nước mắt, nhưng cũng khiến người ta ngẫm ra những bài học sâu sắc về cuộc sống từ những trải nghiệm phong phú của nhân vật.



Một số trích dẫn:

“Mặc kệ thiên hạ nghĩ gì, mình thấy vui là được, không như những người khác, vui cũng phải rón rén nhìn phản ứng của người xung quanh, buồn cũng phải đưa mắt liếc thái độ của người xung quanh mới dám buồn. Sao lại vậy? Cuộc đời này là của bạn, bạn có quyền buồn hay vui theo cảm xúc của mình chứ! Đừng bận tâm đến người khác, vì người khác không sống giúp bạn, họ chỉ cố muốn bạn giống họ mà thôi.”

“Mỗi người sinh ra luôn có một gia đình để làm điểm tựa, nhưng khi vui vẻ thì ít người nhớ đến hay cần đến nó, chỉ khi vấp ngã, khi trầy xước đớn đau mới vội vã tìm về.”

“Muôn đời vẫn vậy, thị phi không vì ta mà đến, cũng chẳng vì ta mà mất đi, nó cứ mặc nhiên tồn tại xung quanh ta, bủa vây lấy ta, nên cách tốt nhất là đừng tránh né, cứ hiên ngang mà sống cùng nó thôi.”

“Thời gian ngắn hay dài không thể đo được độ sâu hay nông của tình yêu, sống cạnh nhau cả đời chưa chắc đã hạnh phúc bằng được yêu trọn vẹn một ngày.”