Thiết Huyết Đại Minh

  • Lượt đọc : 215
  • Kích thước : 22.24 MB
  • Số trang : 2648
  • Đăng lúc : 2 năm trước
  • Số lượt tải : 87
  • Số lượt xem : 962
  • Đọc trên điện thoại :
Tịch Mịch Kiếm Khách từng được các độc giả biết đến qua tác phẩm Sở Hán tranh bá đã được nhóm dịch Nghĩa Hiệp dịch trọn bộ. Nay nhóm dịch Nghĩa Hiệp tiếp tục giới thiệu đến các bạn một tác phẩm lịch sử quân sự khác của ông: Thiết huyết Đại Minh.

Nhân vật chính Vương Phác kiếp trước là một thanh niên vừa tốt nghiệp đại học, vì không xin được việc nên đi làm đại ca đường phố, cầm đầu một nhóm du côn, trong một lần chém giết tranh giành địa bàn, kết quả Vương Phác bị trúng một gậy vào đầu ngất xỉu, linh hồn hắn xuyên về triều Đại Minh, thời kỳ Sùng Trinh Đế nắm quyền (vị hoàng đế người Hán cuối cùng cai trị Trung Quốc trước khi triều đình rơi vào tay nhà Thanh của người Mãn Châu), hồn nhập vào Vương Phác, một Tổng binh trấn Đại Đồng, thiếu gia nhà giàu ăn chơi trác táng, sợ chết, chức vụ có được cũng là do bỏ tiền ra mua. Cũng từ đây, một Vương Phác mới xuất hiện đã hoàn toàn làm thay đổi lịch sử.

Vì tuyệt hậu hoạn, Vương Phác thanh trừ Mãn Thanh Thát Tử.

Vì bình biên hoạn, Vương Phác chinh phục cả Đại Mạc.

Vì luyện binh, Vương Phác đã dùng mọi thủ đoạn thu về số bạc khổng lồ!

Vì kiếm tiền, Vương Phác có thể sử dụng toàn bộ mánh khóe, kết quả không thể không tránh khỏi phát sinh hiểu lầm với Tần Hoài Bát Diễm.

Vì giữ gìn thống nhất đế quốc, Vương Phác tiêu diệt Lý Tự Thành cùng Trương Hiến Trung, lột da rút gân Hán gian Ngô Tam Quế nhét cỏ làm thành đèn lồng da người! .... Vương Phác, trong hắn có hai con người, một con người nghĩa khí và tâm huyết, một con người hung tàn hơn cả dã lang. Nghĩa khí và tâm huyết của Vương Phác chỉ biểu hiện đối với những huynh đệ và người yêu từng sinh tử với hắn, vì bảo vệ người yêu và huynh đệ đã từng vào sinh ra tử của mình, lúc cần thiết Vương Phác thậm chí không tiếc hy sinh tính mạng vì họ, cách làm như vậy trong mắt nhiều người cho là ngu xuẩn, là kích động, nhưng Vương Phác không nghĩ như vậy, hắn có nguyên tắc của mình.




Cho nên có đôi khi, Vương Phác giống như một tay hành động lỗ mãng không có đầu óc! Nhưng lúc Vương Phác đối mặt với kẻ địch, trong nháy mắt hắn sẽ biến đổi thành một người khác, một gương mặt hoàn toàn khác biệt, hắn sẽ phát huy mặt ác nghiệt và tàn nhẫn của mình đến tận cùng, hắn trở nên hung tàn hơn sói hoang, giảo hoạt hơn hồ ly. Trong mắt Kiến Nô và người Mông Cổ, Vương Phác tuyệt đối là ma quỷ hung tàn và giảo hoạt. Tâm nguyện lớn nhất của hắn, chính là bồi dưỡng, huấn luyện nên một đội quân Thiết Huyết! ....

Tác giả Tịch Mịch Kiếm Khách viết bộ này rất chắc tay, tuy là lịch sử quân sự nhưng không khô khan mà văn phong khá mượt mà, cách miêu tả chặt chẽ, không rườm rà và rất thu hút, ngay cả những đoạn không "ướt át" cũng khá lôi cuốn người đọc, huống chi, thỉnh thoảng tác giả còn đưa vào những “xen” khá ướt át! Thiết Huyết Đại Minh của Tịch Mịch Kiếm Khách, một tác phẩm đặc sắc, tình tiết động lòng người, hành văn ưu mỹ, cuốn hút
***
Mây đen che kín làm bầu trời u ám.

Cuồng phong rít gào giận dữ từ trên trời cao âm u trút xuống, cây cỏ xào xạc tiêu điều.

Rắc....rắc...

Một tia chớp xẹt qua bầu trời cao, chiếu sáng khắp nơi.

Vương Phác nghển cổ nhìn lên bầu trời, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, ông trời chết tiệt này, thật sự sắp có mưa sao?

- Nhanh nhanh đẩy chiến xa lên đi.

- Buộc chặt cọc sắt.

- Tiên sư các ngươi đừng có mà lười biếng, các ngươi cơm trưa không ăn à?

Tiếng quát mắng giận giữ vang lên bên tai không ngớt, Vương Phác nhìn bốn phía, hai vạn tướng sĩ quân Minh đang nhanh chóng bày trận địa trên cánh đồng bát ngát, chiến xa kiên cố bị đẩy ra phía ngoài, nhóm cung tiễn thủ đang mặt không đổi sắc chỉnh lại bầu đựng tên, hỏa thương thủ và hỏa pháo thủ thì vội vàng lắp từng viên đạn chì vào trong súng đồng và pháo đồng, còn có nhóm Thương sĩ binh thì đang ngồi ngay ngắn dưới đất nhắm mắt dưỡng thần, trong không khí tràn ngập khí tức khẩn trương trước trận đại chiến.

- Hí...

Xa xa bỗng vang lên những tiếng ngựa hí.

Vương Phác kinh hãi quay đầu, trong tia chớp chói mắt chiếu sáng khắp đại địa, trên triền núi trụi lủi xa xa bỗng xuất hiện một vật cưỡi như quỷ mị.

Kỵ sĩ trên lưng ngựa mặc áo giáp, đầu đội mũ sắt, áo giáp và mũ sắt dát vàng sáng chói, viền khảm màu đỏ diễm lệ, trên mũ giáp còn đỡ một nhúm tua rua cao cao, đỏ thẫm như máu. Chỉ thấy kỵ sĩ kia giơ cao Mã đao chĩa lên không trung đi trước nhất, ngàn vạn kỵ binh từ phía sau gã xông ra, mặc khải giáp minh hoàng, viền đỏ diễm lệ như máu.

- Là Kiến Nô!

- Kiến Nô đến rồi!

Trong trận quân Minh liên tiếp vang lên những thanh âm đầy cảnh giác, cung tiễn thủ, hỏa súng thủ và hỏa pháo thủ nhanh chóng bắt đầu xếp thành hàng, chuẩn bị bắn. Nhóm trường thương binh đang nghỉ ngơi trên mặt đất cũng hỗn loạn đứng lên, trong tiếng khiển trách quát tháo của các tướng lĩnh tiến tới mặt sau xa trận bắt đầu bày trận, tiếng binh lính thở dốc cùng tiếng binh khí va chạm nhau đan xen vang vọng, khí tức lạnh như băng xơ xác tiêu điều giống như độc thảo tràn mở ra.