Truyện cười - Trang 11

Vào bài sinh động

Nhóm sinh viên sư phạm đi dự giờ giảng sinh lý học ở một lớp học nọ, thầy giáo hắng giọng lẩy Kiều:
Trăm năm trong cõi người ta
Muốn sống thì phải thở ra hít vào.
Mọi người đang ngơ ngác tưởng vào nhầm tiết văn thì giáo viên đọc tiếp:
Trăm năm trong cõi người nào
Ai ai cũng phải thở vào thở ra.
Đọc xong thầy dừng lại và trịnh trọng hỏi:
- Mấy câu thơ trên các em có biết để chỉ hiện tượng gì không? Học sinh bàn tán xôn xao mãi mới có một em reo lên:
- Thở, thở thưa thầy thở ạ.
Thầy cười hớn hở. Đúng rồi! Thở tức là hô hấp. Hôm nay chúng ta học bài hệ hô hấp.

Ai đánh vỡ đĩa?

Bữa tối đã xong. Người cha và cậu con trai nhỏ đang ngồi trong phòng khách xem vô tuyến. Bà mẹ và cô con gái ở phòng bếp thu dọn bát đĩa.
Bất chợt, người cha và cậu con trai nghe thấy một tiếng xoảng ghê gớm của một vật gì đó bị rơi vỡ trong bếp. Họ kinh hãi chờ đợi nhưng chẳng ai nghe thấy tiếng gì khác cả.
- Mẹ đánh vỡ đĩa rồi, cậu con trai nói. - Làm sao con biết? Người cha hỏi.
- Bởi vì chẳng thấy mẹ quát gì.

Hình ảnh cụ thể

Khi giảng cho đứa con nhỏ nghe về sự khác nhau giữa súng lục, súng máy và đại bác, người cha lấy ví dụ:
- Súng lục thì kêu to như cha nói, súng máy thì kêu to như con nói, còn đại bác thì kêu to như mẹ con nói ấy.

Vật về chủ cũ

Có hai đứa bé trai tới trước phòng khám. - Cháu thấy khó chịu ở đâu? - Bác sĩ hỏi. - Cháu đã nuốt một viên bi thuỷ tinh.
- Thế còn cháu?
- Cháu đang đợi viên bi ấy, vì nó là của cháu.

Nhớ

-Nam ơi! Bây giờ ông nằm nghỉ một chút, cháu nhớ gọi ông dậy lúc 3 giờ để ông đi có việc nhé.
- Vâng ạ! Nhưng ông phải nhớ nhắc cháu điều ấy trước 3 giờ một phút đấy ông nhé.

Tìm ra châu Mỹ

Cô giáo mở tấm bản đồ thế giới treo lên bảng, rồi hỏi:
- Em nào có thể nhìn tấm bản đồ chỉ ra châu Mỹ ở đâu, phạm vi đến đâu? Hãy xung phong lên bảng nào?
Bạn Lan nhanh tay giơ lên trước và lên bảng chỉ rất đúng vị trí châu Mỹ trên bản đồ. Cô giáo khen ngợi, cho về chỗ rồi hỏi cả lớp:
- Em nào biết ai đã tìm ra châu Mỹ nào? Cả lớp đồng thanh trả lời:
- Bạn Lan ạ!

Vì tại

Hai đứa trẻ lớp một hỏi nhau:
- Sao quả ớt nó lại cay, cậu nhỉ!
- Vì nó mọc ở dưới đất lên cây ớt, có thế cũng không biết!
- Thế sao cây na nhà mình mọc cạnh cây ớt thì nó lại ngọt?
- Vì tại mẹ cậu tưới đường cho cây na, còn cây ớt thì tưới bằng... nước tương ớt.

Sinh vào thời kỳ nào?

Sau khi giảng xong về cái hay và cái đẹp của "Truyện Kiều", thầy giáo một trường phổ thông cơ sở miền núi hỏi học sinh:
- Em nào biết Nguyễn Du sinh vào thời kỳ nào mà viết về chiến tranh hay đến thế không?
Một em giơ tay:
- Em thưa thầy, Nguyễn Du sinh vào thời kì loạn lạc ạ! Một em nói thêm:
- Thời kỳ ấy đã có nhà chứa, gái điếm nhưng chưa có ma tuý và bệnh AIDS ạ.

Hỏi Nguyễn Du

Thầy giáo - "Truyện Kiều" là một kiệt tác có một không hai ở nước ta. Đấy cũng là tiếng lòng của Nguyễn Du. Em nào có thể cho thầy biết vì những thôi thúc gì mà Nguyễn Du viết "Truyện Kiều" hay đến như vậy? Nào, em Nam xem nào?
Nam - Thưa thầy, nếu chỉ phát biểu phỏng đoán thì em sợ không đúng ạ! Cần phải hỏi Nguyễn Du xem vì sao ông ấy viết thì mới chính xác ạ!

Giải thích

Hai cậu bé vừa xem tivi "thế giới động vật" vừa hỏi nhau:
- Sao những con đà điểu chạy thục mạng một lúc rồi lại chúi đầu xuống cát thế kia nhỉ?
- Nó tìm dầu hoả đấy! Các sa mạc châu Phi lắm dầu hoả mà.
- Cậu xem kìa, những con hải cẩu không có chân lại cứ thích nhảy lên bờ đá lê mình bằng đôi vây và đuôi thế kia. Nó định làm gì nhỉ?
- Còn làm gì nữa, nó tập chạy bằng 4 chân để lại thành chó ấy mà!

Cháu có biết

Bà - Cháu có biết vì sao cháu bị sún răng không? Cháu - Cháu có biết ạ, vì cháu ăn nhiều kẹo quá quá ạ!
Bà - Đúng rồi! Đừng ăn nhiều kẹo quá, nếu ăn hết cả lọ kẹo mẹ để trên bàn thì cháu sún chẳng còn một cái răng nào để ăn kẹo nữa đâu.
Cháu - Bà ơi! Cháu ăn kẹo nên sún ít, vẫn còn răng. Bà bảo em bé đừng bú mẹ nữa, em sún hết chẳng có cái răng nào. Bà cũng đừng ăn trầu nữa thì răng bà lại mọc, không sún đâu!

Đặc điểm

Cô giáo lớp một giảng cho học sinh nghe bằng tranh, vừa nói cô vừa chỉ vào các con vật ở bức tranh:
- Con voi thì có tai to và chân to như cột nhà, con ngựa vằn thì trắng nhưng có rất nhiều vằn đen khắp mình và chân, con báo thì có đốm sao khắp người và có vuốt sắc nên leo cây dễ. Bây giờ cô hỏi nhé:
- Em nào cho cô biết đặc điểm của hươu cao cổ, vì sao nó không thể vào nhà được.
Một bé trai nhanh nhảu giơ tay:
- Em thưa cô, hươu cao cổ không vào nhà được vì nó không biết vặn quả đấm cửa ạ!

Thông minh

Tại một nhà trẻ có đứa bé 5 tuổi quá thông minh, hầu như các câu trả lời của nó bật ra không cần suy nghĩ mà hoàn toàn đúng. Tiếng đồn về đứa bé làm nhà tâm lí giáo dục nổi tiếng nọ tìm đến. Ông chơi đùa với đứa trẻ một lúc, rồi bảo đứa bé:
- Bác muốn rải đều một thứ gì đó phủ kín hết mặt bàn này thì làm thế nào?
- Nước! Đổ nước lên nước sẽ chảy đều hết không chừa chỗ nào cả. Quá kinh ngạc, nhà tâm lý lại hỏi:
- Thế cháu biết việc gì con chó làm khi đứng 3 chân, còn người thì đứng hai chân?
- Bắt tay! Bác bắt tay ai vẫn đứng hai chân, còn con chó bắt tay bác, nó đứng trên hai chân, một chân nữa buông thõng.

Sún răng

Mẹ - Sao lọ kẹo mẹ để trên bàn con lại ít thế này, có phải con ăn không? Ăn nhiều thì sẽ sún răng đấy! Rồi không có răng mà ăn cơm đâu!
Con - Nếu ăn cả lọ kẹo thì không còn răng nữa hả mẹ!
Mẹ - Ừm, đứa nào hư, ăn nhiều kẹo sẽ chẳng còn chiếc răng nào.
Con - (thì thầm) Mẹ ơi, chắc bà ăn vụng kẹo nhiều quá nên sún hết cả răng thành móm, mẹ ạ!

Con lừa

Một chú bé còng lưng kéo một xe bò hàng nặng dưới nắng gắt. Nhiều lúc xe vào chỗ ổ gà, thằng bé mím môi lấy hơi, mồ hôi như tắm mà xe không chuyển động. Một anh thanh niên trông thấy, thương thằng bé, vội chạy ra cầm càng kéo ra khỏi hố rồi hỏi thằng bé kéo đến đâu. Thằng bé chỉ cửa hàng phía xa. Thế là anh thanh niên kéo xe chạy, thằng bé thủng thẳng đi sau phe phẩy áo quạt lên mặt.
Tới trước cửa hàng thằng bé chỉ, anh thanh niên đỗ xe xuống và bảo thằng bé:
- Lần sau không nên chở nặng. Nếu nặng quá bảo ông chủ cử người khác kéo, nghe không.
Thằng bé nói:
- Em cũng nói với ông ấy như thế, nhưng ông ấy bảo: "Không sao, trông mày vất vả thế này, thế nào cũng có một con lừa tới giúp mày".

Qua đường

Hai mẹ con đi qua đường. Thằng bé dắt tay mẹ chạy băng băng qua đường. Mẹ ghìm nó lại.
- Từ từ đã con, ô tô, xe máy xô vào người thì tai nạn bây giờ. Lúc về, thằng bé nói chuyện với ông:
- Ông ơi, mẹ cháu cái gì cũng sợ, nhát lắm. Không có cháu thì mẹ cháu không dám đi.
Ông bảo:
- Thế ư, cháu ông dũng cảm quá. Kể lại ông nghe nào.
- Đi qua đường mẹ cháu sợ ô tô, xe máy cứ nắm chặt tay cháu chứ không dám đi một mình.

Phở ướp lạnh

Cu Tý được mẹ dẫn đến quán phở. Cu Tý:
- Con không thích ăn phở này đâu, nó nóng quá, con thích ăn phở ướp lạnh, nó ngon hơn!
Mẹ:
- Ai dạy con thế? Cu Tý:
- Bố chớ ai, hôm qua con nghe bố nói chuyện với bạn: "Phở" của tao mát lạnh... thơm phức... nhìn đã thấy ngon rồi...".

Ông chủ sẽ giận lắm!

Một cậu bé cố sức nâng chiếc xe ngô bị đổ. Ông chủ trang trại bên cạnh nhìn cậu ta một mình hì hục không ăn thua gì, liền bảo:
- Thôi để đấy đã! Về nhà tôi ăn uống đi. Rồi tôi sẽ cùng ra giúp cậu.
- Bác thật tốt bụng, - cậu ta đáp. - Nhưng cháu không nghĩ ông chủ cháu thích thế.
- Không sao đâu, ta đi nào! - Ông chủ trang trại bên cạnh khẩn khoản mời.
- Vâng, cháu đi vậy, - cậu bé gật đầu. - Nhưng chắc ông chủ cháu sẽ không thích đâu.
Ăn uống no nê xong, cậu bé cám ơn:
- Bây giờ cháu thấy khoẻ hơn rồi, nhưng cháu biết ông chủ cháu sẽ giận lắm.
- Đừng lo! Mà này, ông chủ của cậu đang ở đâu? - Ông ấy ở dưới xe ngô!

Bán đảo

Mấy em học sinh đang đọc bản đồ thế giới, trên bản đồ có chỗ đề là: Bán đảo, quần đảo - không hiểu, thấy cô giáo T dạy địa lý đi qua, mừng quá liền hỏi:
- Thưa cô, tại sao lại gọi là bán đảo ạ?
- Ô hay! Cô dạy mãi mà các em vẫn không hiểu à? Bán đảo là người ta bán cho nước khác, thí dụ như nước ta trước kia bán cho thực dân Pháp nên gọi là bán đảo Đông Dương.

Ông ấy điếc

Cảnh sát gọi điện thoại cho một bà.
- Alô, thưa bà, sáng nay có người chết trong một vụ tai nạn, rất có thể là chồng bà, xin bà hãy nói đặc điểm của ông nhà cho chúng tôi.
Bà ta trả lời:
- à, được đấy, ông ấy là người điếc.