Truyện cười - Trang 3

Giơ tay

Hiệu trưởng đến dự giờ. Thầy giáo dặn học sinh: "Hy vọng khi hiệu trưởng đến dự giờ, mọi người đều giơ tay phát biểu bài".
Trò: "Nếu như mà chúng em không trả lời được câu hỏi thì khó coi lắm sao? ".
Thầy giáo nghĩ một hồi rồi đáp: "Vậy hãy như thế này đi, em nào biết thì giơ tay trái, em nào không biết thì giơ tay phải".

Máy bay chưa đến

Có một thầy giáo rất hay nói chuyện vui về các kĩ nữ.
Các học sinh nữ lấy thế làm bất bình. Họp nhau lại quyết định nếu như lần sau thầy giáo còn nói như vậy họ sẽ rời lớp bỏ tiết học.
Ngày hôm sau thầy giáo lại kể chuyện trong giờ giảng.
"Nghe nói các cô kĩ nữ ở Pari đang bãi công, xem ra tình hình này...".
Thầy chưa nói hết câu, đám nữ sinh vội vàng lần lượt đứng dậy đi ra khỏi lớp.
Thầy giáo vội vàng nói to: "Đợi, đợi chút, chuyến máy bay đến Pari 6 giờ sáng mai mới cất cánh cơ.

Chia sẻ nỗi đau

Thầy giáo hỏi:
"Phải giải thích thế nào khi con người ta đau khổ nếu chia sẻ bớt cho người khác, nỗi đau sẽ giảm đi một nửa".
Tiểu Luân đáp:
"Thưa thầy nếu như ba em đánh em, em sẽ đánh em của em!".

Tiêu chuẩn của cái đẹp

Trong giờ lịch sử thầy giáo giải thích về "Sự đánh giá sắc đẹp" của xã hội là thay đổi theo từng thời. "Ví dụ": Thầy giáo nói: Năm 1921 khi tổ chức thi hoa hậu yêu cầu là:
Cao 1m55 nặng 49kg, số đo 3 vòng là: 76-64-81. Theo như các em nếu cô ta tham gia thi hoa hậu ngày nay thì cơ hội sẽ như thế nào?".
Cả lớp im lặng, bỗng có một học sinh trả lời. "Như vậy không thể được".
"Vì sao?" - Thầy giáo hỏi.
Học sinh: "Vì cô ta đã quá già".

Báo hiếu

Trên lớp thầy giáo giảng, phàm là con cái thì phải tận hiếu với cha mẹ, thường xuyên thăm hỏi công việc, sức khoẻ... của cha mẹ.
Ngày hôm sau thầy yêu cầu học sinh báo cáo lại phản ứng của cha mẹ.
HSA: Mẹ của em nói: con thiếu bao nhiêu tiền thì nói đi.
Học sinh B: Em mới thật là đen đủi, bố mẹ hỏi: có phải hôm nay là ngày phát phiếu học tập không?

Duy chỉ mình con

Tiểu Minh vừa về đến nhà đã khoe với cha mẹ:
Hôm nay ở trên lớp thầy giáo hỏi một câu mà chỉ mình con trả lời được.
Bố mẹ: Là vấn đề gì vậy?
Tiểu Minh: Thầy giáo hỏi là: Hôm nay ai không làm bài tập.

Nhường chỗ

Học sinh đi tham quan bảo tàng. Sau khi tham quan bảo tàng một lượt Tiểu Minh cảm thấy hơi mệt thế là cậu liền ngồi xuống một chiếc ghế dựa. Thầy giáo nhìn thấy có vẻ tức giận nói với Tiểu Minh:
"Tiểu Minh, mau đứng dậy! Em làm sao vậy? Đây chính là ghế của Napoleon đấy".
Tiểu Minh:
"Dạ, nhưng thưa thầy em mỏi chân quá! Khi nào ông ấy quay lại, em sẽ nhường chỗ cho ông ta ngay lập tức!".

Rất may

Thầy giáo vốn là người hay quên. Lúc hết giờ thầy hỏi: Giầy của tôi đâu rồi?
Học sinh: Thầy đang đi ở chân mà.
Thầy: ồ, đúng rồi, may mà em nhìn thấy, nếu không tôi phải đi đất về nhà rồi.

Giải thích

Một học sinh hỏi: Thưa thầy, kẻ đánh người và kẻ bị đánh có gì khác nhau?
Thầy giáo lịch sử: Kẻ đánh người là kẻ xâm lược.
Kẻ bị đánh là người bị hại.
Thầy giáo Anh văn: Đánh người là hình thức chủ động. Bị đánh là hình thức bị động.
Thầy giáo vật lý: Đánh người là tác động lực. Bị đánh là chịu lực tác động.

Ví dụ về mù chữ

Thầy giáo: Em hãy lấy một ví dụ thực tế về việc mù chữ xem nào?
Học trò: Thưa thầy ví như con ruồi mà không mù chữ thì nó sẽ đọc được dòng chữ "Diệt ruồi" ở dưới tấm keo diệt ruồi rồi.

Em và cô

Jack yêu cô giáo. Cô giáo biết được rất giận phạt Jack chép 50 lần vào vở câu "Em luôn kính trọng cô giáo".
Jack viết liền 1 lúc 100 lần.
Cô giáo rất vui nói: Em cuối cùng cũng nhận ra cái sai của mình đúng không.
Jack: Vâng em chép 100 lần là vì muốn cô không giận nữa.

Đồng cảm

Bài tập làm văn của Tiểu Minh là hãy tường thuật lại một buổi đi tham quan vườn bách thú, Tiểu Minh viết:
Bách thú gọi là bách thú bởi vì trong đó nhốt rất nhiều thú. Chúng đều được nhốt ở trong chuồng, bên ngoài chỉ có mấy người dạo quanh, chỉ có ở chuồng tinh tinh là có nhiều người vây quanh. Bởi vì bọn họ tương đối đồng cảm...

Cực ngắn và cực dài

Một thầy giáo hỏi học sinh của mình:
"Theo các em dài nhất là gì, ngắn nhất là gì?". Một học sinh lập tức trả lời:
"Mấy phút cuối của giờ học là dài nhất, còn mấy phút cuối của giờ kiểm tra là ngắn nhất".

Mỗi ngày một việc thiện

Thầy giáo hỏi học sinh: Hôm nay các em có làm việc tốt nào không? A và B đồng thanh trả lời: Thưa thầy, có ạ!
Thầy giáo: Các em đã làm việc tốt gì?
Học sinh: Chúng em giúp một cụ già qua đường ạ.
Thầy giáo: Các em rất tốt, nhưng tại sao lại cần những hai người. Học sinh: Vì bà cụ đó không muốn qua đường ạ.

Mùi vị

Trong giờ ngủ, Văn Trương Tam ngủ gật bị thầy giáo phát hiện. Thầy giáo tức giận hỏi: Vì sao ngủ gật trên lớp.
Trương Tam không thừa nhận mình ngủ gật: Em đâu có ngủ. Thầy: Thế tại sao anh nhắm cả 2 mắt lại?
Trương Tam: Thưa thầy đó là em đang đọc thầm bài khoá.
Thầy: Thế tại sao anh cứ gật gật đầu xuống? Trương Tam: Vì bài thầy giảng nghe rất hay.
Thầy giáo (không tin): Vậy tại sao miệng anh chảy nước dãi. Trương Tam: Thưa thầy vì bài thầy giảng rất có mùi vị (ngon).

Copy

"Tiểu Minh do quay bài đã bị đuổi rồi". "Thế là thế nào?"
"Trong giờ kiểm tra sức khoẻ, nó đếm xương sườn của mình và bị phát hiện...".

Nó vẫn muốn ăn

John về nhà với đôi mắt bầm tím. Mẹ vội vàng hỏi có chuyện gì xảy ra.
John đáp: "Con đánh nhau với Pie". Sau khi biết lý do mẹ John nói:
"Ngày mai con đem chiếc bánh gato này đến cho Pie để tỏ sự thân thiện của mình".
Ngày hôm sau John về nhà với đôi mắt còn bầm tím nặng hơn. Mẹ John: "Trời ơi! Đứa nào làm con ra thế này hả?".
John: "Thằng Pie làm đấy, nó vẫn còn muốn ăn bánh gato...".

Không thể giải thích

Ngài sở trưởng đến thị sát trường học, thấy trong lớp có một quả địa cầu bèn hỏi một học sinh:
"Em thử nói xem vì sao quả địa cầu này nghiêng 23 độ 5 thế?"
Học sinh A (sợ sệt trả lời): Không phải do em làm ạ!
Ngài Sở trưởng lại hỏi học sinh khác mới đi vào lớp:
Học sinh B: Thầy biết đấy, em vừa mới vào lớp em cũng không biết. Ngài Sở trưởng rất tức giận hỏi thầy giáo tại sao lại như vậy.
Thầy giáo: Cái này cũng không thể trách các trò đó được, lúc mua về quả địa cầu này đã như thế rồi.
Thầy hiệu trưởng thấy biểu hiện của ngài sở trưởng càng lúc càng không vừa ý. Thầy vội vàng giải thích.
Hiệu trưởng: Nói ra thật xấu hổ, bởi vì kinh phí nhà trường có hạn nên chỉ mua được hàng chợ.

Phản ứng

Lần nào đi học, tóc của Nam cũng dựng đứng cả lên. Thầy rất ngạc nhiên hỏi vì sao.
Nam nói: Đó là phản ứng của keo tóc, thưa thầy.
Ngày hôm sau Nam vừa bước vào lớp. Thầy giáo trông thấy đầu Nam được cạo bóng như gương, vội hỏi thì Nam trả lời:
"Đó là phản ứng của bố em với keo xịt tóc, thưa thầy".